Có 1 trích dẫn trong tác phẩm văn học tôi yêu thích viết rằng: “Tình yêu lúc nào cũng có hai chiều. Chỉ cần con thật lòng đối đãi với ai đó, người nọ cũng sẽ dùng cả tấm lòng để đối xử với con y hệt. Ví dụ khi con chăm chút cây chanh nhỏ, nó đền đáp lại tình yêu của con bằng những quả chanh tươi mát mùa hè”.
Hình ảnh ví von cho một “tình yêu hai chiều” thực sự mộc mạc, chân thành và dễ hiểu.
Khi trưởng thành, chúng ta không dễ dàng chấp nhận một quan điểm đơn thuần như vậy. Chúng ta khó lòng đặt niềm tin vào các mối quan hệ trong xã hội.
Phải chăng, trái tim chúng ta đang lạc lối trong chính quy luật tự nhiên hay vô tình dừng chân tại con đường một chiều quen thuộc?