Có những khoảnh khắc khiến ta chững lại, như thể mọi thứ xung quanh đang trôi chậm hơn một nhịp. Không vì bất ngờ, mà bởi sự thân thuộc, gần gũi đến kỳ lạ, chạm qua đâu đó trong ký ức, nay hiện diện ngay trước mắt.
Căn hộ 100m², ba phòng ngủ này được định hình bởi sự giao thoa giữa Minimalist và Eclectic. Sắc lúa mì (Wheat Color) bao trùm không gian, trải dài từ tường, trần, hệ tủ liền tường đến cửa, sofa, bàn đảo, tựa như một dải nắng vàng bất tận. Nhưng ánh nắng ấy không đứng yên mà được chấm phá bởi sắc nâu khói (Ash Brown) nơi tủ bếp và góc tủ TV, một gam màu trầm lặng gợi chút tàn tro vấn vương trong căn bếp cũ, như vệt khói lam bảng lảng trên mái hiên mỗi buổi chiều. Một sự hòa quyện tự nhiên, không ranh giới, không đứt gãy, chỉ có sự trôi chảy của những gam màu cùng nhau kể lại ký ức.
Không gian này không mời gọi người ta trầm trồ, cũng không cần lời tán thưởng. Nó dành cho những ai cảm nhận được chiều sâu của những trải nghiệm đã qua. Giống như vệt nâu khói âm thầm vẽ lên từng góc nhỏ, vừa thực tại, vừa gợi nhớ.
Ai đó từng viết: ‘Thời bây giờ hiện đại, khói bếp chẳng còn bay… Không có khói bếp mà sao mắt vẫn cay?’ Nhưng đâu đó, vẫn có những sắc nâu đọng lại, như một dấu lặng dịu dàng của ký ức, để mỗi lần chạm vào, ta lại thấy lòng mình ấm lên.